Intro: -
RỒI SAU CƠN MƯA GIÔNG TỐ SẼ VƯỢT QUA
Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưaCthị xã tình mà lại bao năm qua, em gói ghỉm từng kỷ niệmPnhì nắng nóng tuyến phố xưa, phần nhiều chiều tán tỉnh và hẹn hò mưa đổMưa ướt rét mướt vai anh, em thấy lòng mình xót xa.Mùa thu năm nào, anh với em gặp gỡ nhauTưởng rằng bản thân thân quen nhau thôi, Khi đã biết thì yêu rồiĐôi trái tyên chờ nhau, tiềm ẩn ngày đông muôn thuởSương mát mẻ môi em, sao thấy lòng bản thân giá bán băng.<ĐK:>Nhưng không ngờ định mệnh phân chia rẽ cho nhauCuộc đời đôi ta nhì lối, em rét mướt thân ttránh solo côiCòn anh nghịch vơi, ngày tháng chưa có người yêu chỗ miền xa cách vợiTừng kí vãng bi lụy lưu luyến không hề nguôi.Đêm đông dài, hại rằng nhung nhớ phôi phaiTình vào thiên thu trường thọ, em đã khóc suốt thời gian sống anh ơiThì em ơi em, vì nghĩ về sau này ta về xây mộng lạiCthị xã cũ đã vào dĩ vãng, đang nhạt pnhị.Rồi sau cơn mưa, giông tố đã quá quaTtách đẹp cùng xanh bát ngát, soi khắp lối con đường anh vềChlặng én có ngày xuân, xoá mờ niềm đau năm cũAnh vẫn trở về bên cạnh em, ta nóng lại tình nỗ lực nhân.Một tối trăng sao, tha thiết thương thơm tín đồ xưaMình dệt mùa tmùi hương năm qua, ân ái cũ chẳng pnhì nhoàTa nối lại tình xưa, sống trọn mùa đông muôn thuởChyên ổn én về xốn xang, ta thấy đời còn tồn tại nhau.